XOA KIM
"Cho đi lại từ đầu, chưa đi vội về sau..."

NỐT TRẦM MỘT THUỞ

Lời người sưu tập

Dịch Covid bó chân chúng ta, tôi không có hình ảnh đẹp góp vui với các bạn.

Tẩn mẩn nhớ chuyện xưa.

Niên khóa 1958 - 1959 tôi học lớp Đệ Tam trường Gia Long, giờ Pháp văn học văn học Pháp thế kỷ 16 về nhà thơ Pierre de Ronsard.

Cô Nguyệt, giáo sư dạy Pháp văn có nói về tình cảm của Ông năm 20 tuổi khi gặp người đẹp Cassandre.

Dù sau đó gặp lại người đẹp có một lần nhưng Ông đã viết tặng một bài thơ ...đi vào văn học Pháp.

Ông bày tỏ tình yêu của Ông dù sau này người đẹp qua thời gian không còn xuân xanh. Tình yêu này như đoá hoa Hồng.

Rất tiếc tôi chỉ còn nhớ năm ba chữ, không biết đúng không,

Odes à Cassandre*

Mignone, allons voir si la rose... (Tạm dịch: Này em, xem hoa hồng đẹp là sao...)

nhưng môt bạn của tôi (sau này đã đổi ban C văn chương) đã ngâm nga trong lớp...

Bài thơ này đám "con nít" chúng tôi còn xúc động hơn bài thơ Tình Già của cụ Phan Khôi!

Xưa

Mình gọi nhau bằng gì

Em nhớ không

Anh và Em

Anh và ...tên

Em và...tên

Ôi

Sáu mươi năm rồi

Làm sao nhớ nôi

Chỉ còn đọng lại

Giọng mình nói

Mắt mình cười

Ngọt ngào

Nồng ấm

Mà thôi...

* Cám ơn em Ngọc Lan đã tra Google tên chính xác bài thơ Agar Agar

07/06/2021