NHƯ GIỌT SƯƠNG MAI
Duyên tự thuở nào
Để ta gặp nhau
Anh sáng, em chiều
Ngồi chung bàn học
Quyển Lưu bút học trò
Trong hộc tủ làm duyên...
Em
Mắt trong veo
Răng khểnh cười
Tóc ngang vai
Anh ,
Mười tám tuổi
Như mặt biển
Bình lăng sóng
Chợt thấy lòng xao động
Tim rộn rã vì em
Nửa trang giấy học trò
Anh ngõ làm quen
Đâu phải nam châm và mạt sắt
Là biển rộng và bình minh
Là vườn Xuân chờ hoa thắm..
Chưa một lời nói Yêu
Mình đã tỏ lòng nhau
Anh hỏi ngu ngơ
Em nhẹ nhàng ..."dạ ...có"
Mà sao yêu thương
Mà sao hạnh phúc...
Hồng Sương
Tên em là hạt sương
Dễ tan trong nắng sớm
Mà anh còn quá trẻ
Vì nguyên nhân vô nghĩa
Đã quyết lòng xa em
Không một lời giã biệt...
Mười năm, hai mươi năm
Nhiều lần về nơi cũ
Đứng trên cầu ngày xưa
Nhìn về căn nhà cũ
Hoài vọng một bóng hình
Mong được nói muộn màng
"xin lỗi...người ơi..."
Sáu mươi năm
Nhạt nhoà bóng hình ai
Còn vòng vọng trong tim
lời nói dịu dàng
"Dạ...có"
Hồng Sương...ơi!!!
06/6/2020 |