THỜI GIAN*
Thuở ấy tuổi thanh xuân Nắng vàng nâng bước chân Bên anh em duyên dáng Anh thấy lòng bâng khuâng...
Nghịch lý mây và mưa Thạch anh và thạch nhũ uyên thuyên chuyện sách vở uên mất trời nắng mưa...
Do chút lòng xao động Anh rẽ một lối đi
Mình xa nhau mãi mãi Mộng ước đâu còn gì...
Năm mươi năm gặp lại Ngỡ ngàng nhận ra nhau Thanh xuân như mây nỗi Chỉ còn lại tên thôi
Vẫn trên con đường cũ Vẫn cánh hoa dầu bay
Ngoảnh về phương trời cũ Bạn già...ngày xưa ơi...
*Bài thơ này trước tên Nguyên Khôi Nay có sửa một câu và thêm khổ chót.
15/12/20 |