MỘNG
Vụt tít xa rồi một thời thơ trẻ
Cút bắt đạp lon chơi u búng lỗ
Sáng trưa chiều nào biết đến thời gian
Chẳng ngại ngùng trai gái cứ nghênh ngang
Rồi ta lớn bước chân vào trung học
Biết đứng trước gương rẽ đôi mái tóc
Biết vén áo dài dịu dàng bước lên xe
Biết điệu đàng kèm chút nét ngây thơ
Và ta đã qua một thời tuổi trẻ
Mong công danh sự nghiệp và tình yêu
Những vui đùa ngày nhỏ có còn đâu
Vui lặn hụp trong dòng sông bổn phận
Ngày tháng qua oằn vai đàn con nhỏ
Vui với con đâu nhớ cuộc đời mình
Nửa cuộc đời lặng lẽ vụt qua nhanh
Chợt một sớm thẩn thờ nhìn sắc vóc
Sương muối rắc trên đầu lay mái tóc
Nụ cười xinh cũng trả cho thời gian
Bước chân chim cũng theo gió ngút ngàn
Ngẫm đời mình đã đi qua già nửa
Chợt chiều nay gặp nhau trên đường cũ
Bước chân run tay cầm gậy nương mình
Ta mừng vui...ơi '"mình " gặp lại "mình"
Lòng chợt hỏi...nhớ không ngày xưa ấy?!
21/3/21 |