Tôi muốn nói tiếng yêu từ lâu lắm nhưng lời tình cứ giữ lại trên môi Gần nhau thôi nhưng thấy lòng xa thẳm Trong tầm tay mà như cách phương trời!
Đàng thả tâm tình vào trang nhật ký để từng câu, từng chữ quyện nhớ nhung Em đâu biết trong cõi tôi mộng mị có dáng Em là hạnh phúc rất vô cùng!
Tim nhức nhối trong từng đêm dỗ giấc Nhạc lòng tôi rải từng nốt nhặt/ khoan Đọng trên phím, lắng trên từng cung/bậc là tim yêu ngân mãi khúc tơ vàng.
Từ xa xưa bậc công hầu, khanh tướng đều lạc vào mê trận của mỹ nhân Huống chi Em! Ơi đêm thanh nguyệt bạch đã làm tôi dệt mộng biết bao lần!
Đêm ơi! Hãy đưa hương về phố cũ cho trăng Em đẹp mãi khúc nghê thường! Gió ơi! Hãy ngân hoài câu tình tự Ru hồn tôi qua muôn ngả tơ vương!
HUY VĂN |