NHỚ XƯA KHI VÀO HẠ
Nhớ đồng đội. Buồn! Một mình đối bóng Đã bao năm thân chùm gửi tha phương Chốn bình yên sao lòng mãi thê lương
Như Mộ Đức tháng 5 trời nung lửa!?
Vùng tử địa, Đức Lương xưa...từng đứa Thả giày saut trên đồi trọc, đá ong Một trò chơi Sinh,Tử.. chết như không Khi mìn bẫy là Nam Tào...giũ sổ!
Từng nhát cuốc nhắc thầm đời gian khổ Mồ hôi ròng ròng. Xót mắt. Buốt tay! Cố cho xong tuyến phòng thủ cuối ngày Yên ấm chỗ mới an lòng chiến đấu!
Van Bang! Tên lạ lùng như thiếu dấu Ngày như đêm, mùi tử khí ngập tràn Lưởi lê xăm từng tấc đất, bụi hoang Vẫn không thoát cảnh poncho gói xác.
Đồi khô khốc chẳng cây cành, bóng mát Lính trần thân giỡn mặt với Tử Thần Dấu giày in trên từng bước...phân vân "...Mẹ! Chết bỏ! Lính mà Em! " ...bất sá!
Chiều viễn xứ nhớ xưa khi vào hạ Cùng hàng ngang rà mìn bẫy bằng chân Bạn phiêu diêu tôi nặng nợ phong trần Trôi thấm thoát hơn 40 năm lẻ.
Phút bình yên của một thời trai trẻ là từng chiều nhìn nắng nhạt chân mây
Lính xa nhà đếm hạnh phúc trên tay
Vui thoáng chốc, buồn thiên thu...vĩnh tận.
Tàn y xếp dưới đáy sầu phẫn hận Nhạn lìa đàn thống thiết gọi tình quê Chốn tha hương, còn giữ mãi lời thề Ngày hưng quốc sẽ gom bầy ...ngược gió!
HUY VĂN
( Để nhớ Mộ Đức và các Mũ Nâu: Y Biếc, Hoàng,
Tâm, Bình, Thanh, Tùng, Minh, Đức, Vạn R.I.P ) |
THÊM MỘT THÁNG TƯ QUA
Ngày đến. Đêm Trôi. Ngày lại đến Thời gian lắng đọng cuối tháng Tư Tháng của thiên thu buồn lệ nến Khóc cảnh miền Nam hóa ngục tù.
Máu ai tuôn chảy nơi góc phố?! Chốt thí làm sao chống sơn hà!? Tiếng hờn vọng mãi vào thiên cổ Một trang hận Sử, mấy hùng Ca?
Cuối Xuân cuồng lũ dâng hồng thủy Đành buông nợ Nước, phụ tình Nhà! Sông núi điêu linh vì ngạ quỷ Bao giờ yên sóng, lắng phong ba?
Ngồi đây mà nhớ thời chiến quốc Một thuở bi hùng lúc dọc ngang Chớp mắt thấy sương pha màu tóc Một tiếng than ôi! Lệ ứa tràn.
Nửa đời chìm nổi nơi đất khách Mỗi năm thêm một tháng Tư qua Quốc thù vị báo đầu tiên bạch (*) Thế sự du du nại lão hà.
HUY VĂN
(*)THUẬT HOÀI
Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca.
Thời lai đồ điếu thành công dị,
Vận khứ anh hùng ẩm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục,
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà.
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.
ĐẶNG DUNG
Bản dịch của Tản Đà:
Việc đời man mác, tuổi già thôi!
Đất rộng trời cao chén ngậm ngùi.
Gặp gỡ thời cơ may những kẻ,
Tan tành sự thế luống cay ai!
Phò vua bụng những mong xoay đất,
Gột giáp sông kia khó vạch trời.
Đầu bạc giang san thù chửa trả,
Long tuyền mấy độ bóng trăng soi
|
TÍNH SỔ MÁU XƯƠNG
THẢNG 3
Thế nước suy, vong! Lính đành buông súng Giữa tang thương đứng gặm mối căm hờn Chốt thí bao năm chống giữ giang sơn đành tức tưởi trói tay trong tủi nhục.
THÁNG 4"
Chưa tàn cuộc đã mang thân tù ngục Mán về xuôi, Lính thất thểu lên ngàn Khỉ trên rừng vẫy đuôi tấu ..." vinh quang " Người góc phố nghẹn ngào chờ chung cuộc.
THÁNG 5
Do định phận sẵn dành nên vong quốc hay ván cờ thời cuộc bởi tay ai? 17 triệu dân, một nỗi u hoài khi Nước mất, Nhà tan, Người...ly tán!
ĐỔI ĐỜI
Dù đã lắng cuộc chơi bằng súng đạn vẫn đằng đằng sát khí khắp mọi nơi Cả miền Nam gằm cúi mặt than trời Quân cướp nước vênh vang lời .." thần thánh "
" Vận hội mới " mà sao đầy nghịch cảnh?! Hòa bình đâu?! Sao lắm cảnh nhiểu nhương Có ngày nào êm ả trên quê hương hay chỉ thấy đất bằng luôn dậy sóng?!
Thì ra kẻ xưng mình đi " giải phóng " Hiện nguyên hình loài cộng sản bất nhân! Bắc lẫn Nam lâm vào cảnh cùng, bần Khi Hà Nội " hiến thân " cho quỷ đỏ.
CÁO TRẠNG
Có thời nào Bắc Kinh không dòm ngó mảnh giang sơn của con cháu Lạc Hồng?! 80 năm! Đảng bán rẻ non sông cho chủ thuyết và tà quyền cộng sản.
Đã lộ rõ cuồng tâm loài " cách mạng " Tự do đâu!? Sao chỉ thấy ngục tù?! Ấm no gì khi cả một lũ ngu cố đập đổ, hiếp dâm nền Dân Chủ!?
Miền Nam một thời vốn luôn no, đủ Vì chúng bây nên đã chịu lầm than Hạnh phúc nơi đâu khi cả đám việt gian chỉ hăm hở tranh nhau từng thước đất!
Sau 42 năm hai miền thống nhất Dòng cuồng lưu vẫn cuồn cuộn xuôi nam Từ Dân đen cho đến bọn quan tham ai cũng muốn vào Sàigòn kiếm sống.
Ai gây cảnh lưu vong?
- Là giặc cộng! Kẻ nào làm quốc phá? - Hồ Chí Minh! Đảng của ai? - Của tàu cộng Bắc Kinh! Vậy Dân Tộc? - Chẳng khác chi nô lệ!
Tội của chúng bây nhiều vô số kể Sẽ có ngày Dân tính sổ máu xương Sớm muộn gì trên khắp chốn quê hương Nắng sẽ rạng trời quang mừng vinh Sử!
HUY VĂN |
NGÀN TRÙNG XA
Em: vầng trăng tỏ bên trời Soi chân tôi bước, soi đời tỉnh, mê Niềm thương trải mộng đi, về Đi: trăng sướt mướt. Về: tê tái lòng
Em là bến mộng ven sông Tôi: con đò thả xuôi dòng mơ hoang Đôi bờ sóng vỗ miên man Thuyền trôi xa tắp dặm ngàn bể dâu
Em: tia nắng ấm giang đầu Tôi: thiên di đã từ lâu lìa đàn Vừa tao ngộ đã ly tan Mệnh chung vận nước, phận gian nan đời
Giang hồ vạn nẻo trùng khơi Đục trong, chìm nổi, chuyển dời, trái ngang Trăng tôi vàng võ quan san Nhớ Em! Nhớ quá những hàng hoa xinh
Tôi nghiêng vai gánh u tình Nợ chồng chất nợ phù sinh riêng mình Nợ Em một kiếp điêu linh Nợ Người mấy cõi đăng trình gió sương
Chân khua bước mỏi dặm trường Lòng bâng khuâng trỗi cung thương muộn màng Thoáng nghe tiếng vọng thời gian Nửa vòng trái đất xa...ngàn trùng xa!
HUY VĂN
|