MỘT MÙA TRỌ HỌC
Mái tóc Em dài như bóng nắng đổ mềm như suối, nhẹ như sương Gần trong tay với mà xa vắng nên chỉ lặng thầm, thương nhớ thương.
Tôi thường theo Em vào lớp học ngồi ngắm bờ vai xỏa tóc huyền Những chiều đếm bước về học xá Em trước, tôi sau... thả dốc nghiêng.
Từ lâu tôi chỉ là chiếc bóng thầm lặng theo Em bước chung đường Em là hoa thắm vườn xuân mộng còn tôi: bướm lạc giữa chiều sương!
Một mùa trọ học, mấy mùa hoa
Em vẫn vô tình...mãi cách xa Con nước về xuôi cho suối nhớ Tình như gió thoảng chốn quan hà.
Chia tay khi chiều buông nắng nhạt Nói chỉ thêm thừa câu vấn vương Em sẽ là Em: ơi Đà Lạt! Tôi mãi là Tôi của dặm trường!
HUY VĂN
( Để nhớ mùa Tổng Động Viên 1972 )
|
TÌM NHAU
Xưa gặp gỡ dưới tàn cây trứng cá Vò lá thơm, bẽn lẽn buổi hẹn hò Lứa hồn nhiên chưa kịp biết buồn lo đã chia cách, nổi trôi vì cuộc sống.
50 năm! Vẫn biệt tăm hình bóng Hè đến rồi đi trong nỗi nhớ quặn lòng Thuở dậy thì, tình còn quá trinh trong nên đọng mãi trong hồn màu kỷ niệm.
Nhân ảnh đã theo dòng đời biến, hiện Giờ tìm nhau chỉ nhờ lối chiêm bao
Biết về đâu khi người của năm nào
trôi khuất lấp giữa dập dìu phố thị.
Từ dạo quê nhà chìm trong vận bỉ trắng đời qua trang sử đẫm ly tan Cuộc bể dâu như cuồng lũ, đại ngàn che, chắn lối đi, về trên phố cũ!
Biết cuộc đời chỉ như mây tán, tụ và nhân sinh là bào ảnh vô thường mà nhớ sao từng nắng ấm, mưa vương của một thuở hồn thanh đầy mộng mị.
Trôi thấm thoát đã nửa vòng thế kỷ phố xưa nay lạ lẫm những con đường Sàigòn bây giờ toàn khách thập phương nên chân lạc giữa lốc xoay nhân mãn.
Trang nhật ký úa màu vì năm tháng Thời gian trôi. Người chia cách hà phương Mình xa nhau tận cuối đất, cùng đường Nhìn ảnh cũ sao nhớ ơi là nhớ!
HUY VĂN
( Để nhớ Chấn Thanh Học Đường, Tata Mariette Bảy, Ngọc Hiền, Thành, Dũng, Loan, Phượng, Long, Lễ
và Patrick Taguet )
|