BAO GIỜ SỐNG TRỌN NIỀM VUI
Tôi vì đời, neo thuyền nơi bến lạ
Em do đâu phải bán cả thanh xuân? Đã đành là phận gái vốn gian truân nhưng sao chọn kiếp hoa trôi, bèo giạt?!
Như Thúy Kiều dẫu có mang phận bạc vẫn được chàng Từ Hải quyết trao tình Còn em thả mệnh đời cho may, rủi lấy sở khanh của thời buổi văn minh!
Vì vận nước tôi trở thành lữ thứ Em, buồn thay, đã sống kiếp tha phương! Không bán phấn tại sao phải buôn hương khi phơi phới lứa xuân thì con gái?!
Em: nạn nhân của tú bà thời đại là quan tham và một lũ lọc lừa nên chao đảo giữa biết bao oan trái
phải đành liều nhắm mắt, mặc chân đưa!
Quê hương mình 4000 năm hưng, phế Có thời nào ngoại chủng đến mua dâu?! Nay cứ như buôn nô lệ sang Tàu Trông chẳng khác đoàn phạm nhân trừng giới!
Nhờ công ơn đảng đó sao?! Trời hỡi! Nghĩ mà thương cho số kiếp con người Vì chế độ, em hóa thân chùm gởi Đến bao giờ mới sống trọn niềm vui?!
HUY VĂN
|
HÀNH ĐỘNG
Đồng bào ơi!
Sao cứ mãi nài van mà không hành động
khi quê hương sắp nước mất, nhà tan?
Sao còn chưa đứng lên dành quyền sống
Chờ gì nữa đây?! Đừng để quá muộn màng!
Hãy nhìn chung quanh và nhìn cho thật rõ có phải Việt Nam đang thật sự đổi thay? Đừng thấy nhà cao, cửa rộng đã tưởng ngay Dân no ấm và quốc gia đang giàu mạnh!
Khi Hà Nội chỉ lo gom bè, thêm cánh thì giờ đâu lo Nước mạnh, Dân an?! Biển, đất và người đã vào tay lũ ngoại bang nên nước Việt rồi sẽ là chư hầu cho Tàu khịa!
Tội nghiệp cho những " dân chơi " thời xã nghĩa! Phê điều nọ, phán điều kia nhưng phải có bình phong Thì ra xác ướp trong lăng giá trị lắm chứ phải không Bởi nó giống y chang lá bùa chống lưng cho ấm chỗ!
Đã hơn 70 năm bạo quyền tra gông vào cổ mà sao cứ cúi đầu nín thở để qua sông?! Dân tôi ơi! Hãy vùng lên với khí thế Lạc Hồng Diệt cộng sản, dành Tự Do- Dân Chủ!
Bởi vì: Có mong đến suốt đời chúng cũng vẫn như cũ Xin xỏ cả ngàn năm thì cũng chỉ hoài công Đám hàng thần đã bán đứng non sông cho giặc Hán ung dung diễn vở tuồng xâm lược.
Đã hơn 40 năm kể từ ngày tóm thâu đất nước Cộng sản độc tài đã làm gì được cho Dân hay chỉ biết phủ phê, tham nhũng, chia phần dùng bánh vẻ mị dân qua chiêu bài cũ rích?!
Những cao ốc, chung cư, công trình du lịch Xa lộ thênh thang, xe cộ chạy rần rần chỉ là tấm bình phong che chính sách ngu dân khi thực tế Việt Nam vẫn còn đang lạc hậu.
Đã bao năm Dân kêu trời không thấu Chần chờ gì?! Hãy can đảm dấn thân! Gương oai nghiêm thời Đinh, Lý, Lê, Trần là chính nghĩa vươn mình trên triều sóng!
Đất, biển lần hồi đã vào tay Trung Cộng do chóp bu chỉ củng cố bạo quyền Muốn giữ gìn cơ nghiệp của tổ tiên chỉ có cách vùng lên và...Hành Động!.
HUY VĂN
|