QUÊ HƯƠNG VÀ ĐẢO TRẠI
6 tháng! Tưởng rất dài nhưng quá ngắn Rồi cũng xong những ngượng ngập ban đầu Rồi cũng qua những đêm mưa, ngày nắng Nay chốn này. Ngày mai sẽ về đâu?!
Rồi cũng đến lúc chia tay. Buồn quá! Trời Bataan ai trải nhạt màu mây? Vừa quen nhau trong cảnh đời xa lạ Lại phải thêm lần nữa hẹn sum vầy!
Cũng là những trưa hè thoi thóp nắng Cũng đồi xanh, cây lá khẽ xạc xào Chuyện vui buồn vừa mới được thân trao đã bịn rịn cầm tay nhau...từ giã!
Buồn dịu vợi khi mỗi người một ngả Mới ly hương giờ lại tiễn biệt nhau Thời gian ơi! Sao vội thoáng qua mau cho niềm nhớ thêm một lần thổn thức?!
Vùng đảo trại chợt mưa rồi lại nắng như Sàigòn và những tháng ngày qua Trời Bataan dù không phải quê nhà cũng rưng rức tâm tình đời tỵ nạn.
Chỉ mới đó đã vội qua 6 tháng! Lời tình trao đành giữ lại trên tay Lòng chắt chiu hạnh phúc của từng ngày để nhớ mãi quê hương và đảo trại.
HUY VĂN ( PRPC- Bataan 03/09/1987 )
|
ĐÊM THÁNG 9
Tháng 9! Hơi Thu vờn trong gió
Nắng nhạt. Mây thưa. Lá rời cây
Vàng phai theo phiến buồn trên cỏ
Chiều đón hoàng hôn, chim gọi bầy.
Thoảng trong thanh vắng lời trầm vọng
Của bóng trùng khơi chập chùng buông
Ngồi tư lự tưởng hình nhớ bóng
Thả hồn theo chớp bể mưa nguồn.
Tháng 9! Đèn trời soi phố vắng
Ánh lung linh, mờ nhạt tinh cầu
Thu nhẹ lướt giữa trời thinh lặng
Quyện hồn mềm qua mấy nông, sâu.
Đêm bàng bạc cho người lãng mạn
Nhớ màu trăng Đại Lộc, Điện Bàn (*)
Mắt hun hút trong đêm chờ sáng
Lòng bâng khuâng dõi ánh trăng tan.
Đêm hoài vọng khuấy hồn du mục
Tháng năm chia mấy nhánh đục, trong
Nửa vầng trăng bên trời...thao thức
Gọi mời ai tấu khúc nhạc lòng.
Đêm huyền hoặc buông màn sương ảo
Nén bi thương, dỗ giấc viễn hoài
Ngàn trùng khép một trời tâm bão
Cho thuyền đời vượt sóng trần ai.
Đêm tháng 9 bên thềm đối bóng
Trắng mù sương, thiêm thiếp trăng tàn
Mơ hồ giữa muôn trùng quên, nhớ
Thấy đời nhòa theo bóng thời gian.
HUY VĂN
(*) Hai quận thuộc tỉnh Quảng Nam, ( ở hướng Tây-Nam ĐÀ NẴNG ).
|